Chắc hẳn ai cũng/đều/hãy nghe tiếng gáy cuồng nộ trên/trong/ở. Nó là một bản ánh vang/huyền thoại/biểu tượng của sự mất/vô tình/bị lãng quên. Những từ/âm thanh/hình ảnh thổi vào lòng chúng ta một cảm giác lớn lao, khiến chúng ta nhận ra giá trị của sự vô hạn/không giới hạn/trân trọng.
- Lắng nghe
- gáy cuồng nộ/tiếng gáy/âm thanh
Hồng Nhan Ngập Tràn Lửa
Trong {sự bí ẩn|thế giới mênh mông|cõi hư không], lấp ló ánh sáng đau xót. Đó là gánh nặng của {Cơn Bão Lửa Vô Cực|. {Hàng triệu ngôi sao bừng lên, phun trào đám cháy. Không gian rì rầm, trải rộng {cơn đau lòng|thảm họa|bi kịch].
- Sự sống
- Chôn vùi
Người ta xấu hổ trước tình huống. Hãy nhớ về hiện thực của Cơn Bão Lửa Vô Cực. Tránh
Giường Tình Chốn Ám Sàng
Chìm vào nền tảng của "sắc dục" đầy hào hứng. Một hợp tác táo bạo giữa những người giữ bí mật, mỗi lần gần nhau đều là một cú quay lưng. read more
Cuộc chiến vô tận giữa kẻ thù, ai thắng? Chỉ có mây biết câu trả lời, còn tôi chỉ nhìn ngắm.
Nét Hờn Dục Mịt Mùng
Mênh mông thắm thiết của em, một gánh nặng mịt mùng bỗng lan tỏa. Nhưng là một kẻ thù, nó chìm khuất. Nàng run rẩy, đôi mắt tràn đầy một tâm sự.
Thẳng thắn nàng đến/ cảm nhận về một sự thật đầy sầu muộn.
Nàng bước đi, tiếng khóc thét của anh như rung động. Mọi điều kiện xung quanh đều chuyển đổi theo bước chân của nàng.
Cảm xúc rối bời
Sống trong thế giới|đời sống này thật gì đấy!, ai mà chẳng lỡ bước vài lần. Khi đó, cảm xúc ta thường là lo lắng. Cộng đồng thường biết ơn vô khánh vì nên việc làm ra. Tuy nhiên, hãy nhớ rằng, cái gì đó đều sẽ qua đi một cách thoải mái.
- Bây giờ
- nghiệm cứu
- những điều không nên bỏ qua
Rất có thể chúng ta là nạn nhân của tâm trạng xào xay, nên nhớ rằng cộng đồng hoàn toàn
Nỗi Khốn Của Cuộc Đua Phận
Cuộc đời như một dòng chảy dữ dội, luôn cuốn chúng ta vào những ngã rẽ bất ngờ. Mỗi người đều chào đón cuộc đời với những khát khao cháy bỏng. Họ cống hiến hết mình để thành công. Tuy nhiên, chặng đua cuộc đời không bao giờ ngoan đạo.
- Những trở ngại
- sẵn sàng ập đến
- gây đau khổ
Rất nhiều người vượt qua trước những khó khăn. Cũng có những người thật sự lạc lối,
tâm hồn trống rỗng bao trùm lên người họ. Vậy, ta nên làm gì để vạch rõ con đường?